Cái chết, chết già, chết trẻ
Khi mang thai dưới 100 ngày thì thai còn non yếu. Linh hồn đầu thai ở bên ngoài, tác động vào cái thai bên trong như những đợt sóng năng lượng. Thai còn yếu nên dễ sẩy thai. Từ trên 100 ngày, linh hồn tác động với cường độ mạnh hơn nên thai nhi ít bị sẩy. Nếu người mẹ bị ngã thì không có cảm giác đau vì có linh hồn nâng đỡ. Linh hồn chờ sẵn bên ngoài nên thường bị nhiễm những tật xấu, lời nói, hành động xấu của bố mẹ và người trong gia đình. Khi đứa trẻ thoát ra khỏi bụng mẹ, linh hồn đầu thai liền nhập vào xác và đứa trẻ liền cất tiếng khóc. Vì bắt đầu từ đây, xác này phải trả hậu quả xấu của bố mẹ và những người xung quanh đã tiêm nhiễm cho nó. Và cũng từ đây, linh hồn đầu thai không còn nhớ tiền tiếp của mình nữa.
Chết là rời bỏ cái xác vật chất để sống ở cõi phi vật chất, nên nó nhẹ nhàng, thanh sạch hơn. Vì vậy ai chết trẻ, chết sớm thì đâu có chuyện gì là vô phúc?
Chết trẻ là lúc tượng hình một tháng trở lên. Nó đã có duyên nợ với gia đình nên về với gia đình. Nhưng bố mẹ không biết, không tưởng nghĩ đến con, coi như không có con, không đặt tên, không nhớ ngày cúng bái. Vì vậy, các vong trẻ mới kiện lên Thiên đình, nay Thiên đình mở cửa cho các vong trẻ về với gia đình.
Chết càng trẻ càng không có sai lầm ở cõi Trần, nên thời gian ở cõi Âm tu luyện rất ngắn, là có thể vượt Thiên đi đầu thai. Có vong xin ở lại để hướng dẫn ông bà, bố mẹ chết sau tu luyện. Phải qua 4 kiếp sau vong trẻ mới đi đầu thai. Cho nên, chỉ gọi hồn 4 kiếp, không gọi kiếp trước nữa vì theo quy luật họ đi đầu thai cả rồi.
Ở cõi Trần ai đẻ trước là anh, là chị. Khi về cõi Âm thì cũng thế. Ai về trước là anh, là chị. Ông bà, bố mẹ chết sau con cháu, khi về cõi Âm, con cháu trở thành người huấn luyện để mau chóng "vượt Thiên" thì gọi con cháu là anh hay đại ca (xung quanh cười).
Người chết già, sống cõi Trần bao nhiêu năm thì về cõi Âm phải tu luyện bấy nhiêu năm để gột rửa hết tội lỗi, tật xấu, mới thanh thoát "vượt Thiên" đi đầu thai kiếp khác.
Những vong chết trẻ, siêu thoát sớm được học nhiều, hiểu biết rộng có thể giúp gia đình cõi Trần nhiều việc, nhiều mặt. Còn người già phải lo tu luyện, chỉ biết những việc trong phạm vi gia đình nhỏ hẹp thôi. Vì vậy, xin gặp người chết trẻ thì được hướng dẫn cho nhiều điều hơn.
Mỗi gia đình khi về cõi Âm đều có bà Cô Tổ của dòng họ mình. Xưa kia, bà Cô Tổ 4 đời đó chết trẻ. Bà Cô Tổ đó sẽ độ trì cho con cháu trong dòng họ tu luyện ở cõi Âm.
Người cõi Trần, ai biết đến đây xin gặp bà Cô Tổ dòng họ mình đều gặp được. Bà sẽ độ trì cho gia đình dòng họ trong cuộc sống hiện tại.
Người Âm trong mỗi gia đình đều có những người biết đủ ngành nghề như ở cõi Trần. Con cháu cần giúp việc gì thì người Âm có được ngành nghề chuyên môn đó sẽ bày về cách làm ăn. Không phải chỉ có một người Âm phán bảo, hướng dẫn mà nhiều người có khả năng thì sẽ giúp con cháu về khả năng đó.
Cách giúp của người Âm cụ thể như sau. Một vong nói với bố: "Ví dụ, ngày mai bố đi nằm viện, bố cầu xin con hay mẹ theo giúp để bác sĩ chữa chóng khỏi và phục vụ tận tình. Con sẽ đến gặp người Âm là người nhà đi theo bác sĩ, yêu cầu giúp đỡ. Người Âm đó tác động vô hình để bác sĩ đó tận tình giúp đỡ. Đó là cách làm việc, cách quan hệ của người Âm với nhau để giúp người Trần khi họ yêu cầu”.
Chỉ có một bà Cô Tổ tứ đại, còn ba đời về sau gọi là ông cậu, bà cô (chết trẻ). Đất có Thổ công, sông có Hà bá. Thổ công quản lý linh hồn chết ở hầm mộ, trên cạn. Hà bá quản lý vong chết ở sông nước.
Chết tai nạn giao thông là khổ lắm. Chết ở đâu thì Thổ địa nhận xác ở đó. Sau 100 ngày thì linh hồn về với gia đình.
Đến ở đâu để tìm người Âm nhà mình thì phải khấn Thổ địa, Thần linh ở đó giúp đỡ, cho gặp.
Tại sao có nhà trùng tang? Vì mời thầy cúng, thầy pháp đến yểm bùa chú, cúng trừ tà ma. Thầy thấy mệnh người chết lớn hơn thầy nên thầy yểm, ảnh hưởng con cháu chết trùng tang!
Trẻ chết non nhiều không phải là vô phúc đâu.
Những vong trẻ tu luyện hoàn thiện, chưa muốn đi đầu thai mà muốn về gia đình thì phải làm phép về gia đình như đăng ký nhập hộ khẩu ở cõi Trần vậy.