Đời sống tâm linh (Nghiên cứu) (5)

Con cháu học chỉ mới lý thuyết thôi. Quan trọng là hành, là lao động. Bố mẹ không rèn lao động từ việc nhỏ trong gia đình như lau nhà, quét nhà, nấu cơm, rửa bát là không tốt, là tai họa đó.

Một vong nói với bố là người khai thác đá quý như sau: “Bố lợi dụng sơ hở của Nhà nước để khai thác, làm lợi cho cá nhân mình. Đó là tham nhũng. Làm như thế người âm nhà mình không độ cho bố đâu, làm ác không có kết quả. Chống tham nhũng là phải chống từ mỗi gia đình ngay từ lúc bé. Ông bà, cha mẹ phải có tâm đức. Ngay từ bào thai, nó đã tiếp nhận các hành động và các suy nghĩ, tư tưởng tốt xấu của bố mẹ, ông bà, những người thân trong gia đình. Tham nhũng có nguồn gốc sâu xa từ gia đình, từ lúc còn là bào thai. Hiện nay có nhiều gia đình lo việc cho con ăn học, đi học nước ngoài, tốn mấy cũng lo. Cha mẹ lo mọi việc trong gia đình, còn con thì không làm gì cả. Của ngon vật lạ cũng giành tất cả cho con. Vô tình tạo cho nó thói ăn tham từ bé, nó chẳng biết mời, biết nhường cho ông bà, bố mẹ. Lớn lên ra xã hội nó vẫn quen thói ăn tham, thói ỷ lại vào người khác. Tham nhũng bắt nguồn từ đó.”.

Gieo quả nào ăn quả đó. Bố mẹ làm thế nào con sẽ trả quả đó. Kiếp trước tốt, nay được hưởng. Nay làm điều xấu, kiếp sau sẽ khốn nạn. Nhìn cách sống thiện hay ác hôm nay sẽ đoán biết kiếp sau khốn nạn hay hạnh phúc. Vậy trước mắt, dù thế nào, đau khổ hay hạnh phúc cũng phải lo rèn cái tâm đức, lo làm điều thiện, thương người, giúp đỡ những người khó khăn, nhờ vả đến mình.

Vong người con nói với bố: “Bố phá rừng khai thác đá quý mà bố ăn tất nên phải nạn. Tiền lãi bố phải chia ba phần: 1 phần cúng tổ tiên, ông bà, 1 phần cúng chúa Thượng ngàn, cúng đền chùa để tạ ơn thì mới tồn tại và phát triển. Hoặc như khi Nhà nước trồng cây gây rừng nơi đã bị phá hủy thì bố phải ủng hộ tiền cho việc trồng đó. Nên nhớ “một lộc Thánh bằng một gánh lộc Trần”. Ai làm ăn kinh tế phải chú ý chia lãi 3 phần như trên. Rốt cuộc là 3 phần tiền đó cũng là của mình tiêu dùng cả. Nhưng đó là biểu hiện cái Tâm nhớ ơn Thần linh, Tổ tiên ông bà đã độ cho mình. Đó là người Trần kết hợp với phần âm. Thực tế là như vậy. Không hiểu, con cháu không khá lên được.

Không nên mắng trẻ con hay nghịch. Con trai, con gái nghịch là tốt. Nghịch để phát triển sức khỏe và tư duy. Nhưng phải giáo dục, hướng nó biết lao động những việc nhỏ trong gia đình. Bố mẹ không bao biện, nuông chiều con, làm thay mọi thứ cho con.

Con trai, con gái bắt đầu yêu, mẹ phải sâu sát con gái, bố sâu sát con trai, tâm tình như bạn, không nên ngăn chặn. Yêu là học, học mà yêu. Hướng dẫn con cái biết yêu, có lý tưởng. Nếu ngăn cấm, nó sẽ yêu trộm, nói dối bố mẹ, rồi vụng trộm, làm việc xấu. Phải tạo cho chúng nó gặp nhau, trao đổi tâm tình công khai, chính đáng. Tại cha mẹ không biết cách giáo dục mà làm cho con hư!

Hằng ngày có quà bánh, món ăn ngon, nên dạy con: Phần này cho ông bà, phần này của bố mẹ, phần này của con. Phải giáo dục cụ thể như vậy mà rèn cái tâm, cái đức cho con cái.

Phải hiểu từ con cái: Con là đứa ngoan. Cái là đứa bất hiếu, ngỗ nghịch. Trong con có cái, trong cái có con. Con vừa có cái hư cái xấu, vừa có nhiều cái ngoan. Cha mẹ phải biết rõ mà giáo dục con.

(Nhân người âm giải thích từ con cái, tôi xin nói bổ sung về từ Con người. Con là thú vật, do bản năng sinh tồn mà ăn thịt lẫn nhau; tham ăn; ăn thịt nhau là bản năng thú vật. Người là động vật, đã tiến hóa, đi 2 chân, có 2 tay, lao động, có bộ óc phát triển mà con vật không có, có ngôn ngữ, biết dùng lửa … Người là có trí tuệ, là tinh thần tập thể, biết yêu thương, có tâm thiện “nhân chi sơ, tánh bản thiện”. Trong ta, vừa có cái con, vừa có cái là người. Ai biết tu tâm thì bản chất người mạnh hơn, nhiều hơn. Ai không chịu tu tâm thì bản năng thú vật ngự trị trong anh ta nhiều hơn. M.Chánh).

Phải dạy con cái khi ăn nhớ mời cả người chết người sống. Người chết 4 đời, - nhất là người chết trẻ, đều về với gia đình. Ai nhớ đến họ, nhắc đến họ, cầu nguyện họ, thì họ độ cho. Người Trần dạy: “Uống nước nhớ nguồn” là phải làm từ việc nhỏ hàng ngày trong bữa ăn như thế đấy.

Một vong là con anh Bá, nhắc chị dâu có mặt ở đó như sau:
“Con dâu không được đem chuyện nhà chồng ra bàn tán, mách phía nhà mẹ đẻ mình, nhất là chuyện ấy không đúng sự thật. Thế là phạm Luật ở âm nhà chồng mình. Chị phạm khuyết điểm đó nên em phạt, nên chị đau bụng mãi mà không khỏi, có đúng không?”.

Người chị dâu nói: “Đúng.”

Bây giờ chị biết khuyết điểm thì sẽ khỏi. Chị xem đã khỏi chưa? Người chị dâu sờ bụng, nắn bụng một lúc rồi vui vẻ nói: Khỏi rồi! Vong người em trai nói tiếp: “Chị còn le te mách lẻo nữa thì sẽ đau bụng trở lại đấy”.

* Trước đây có luật ông bà, cha mẹ làm ác, khi còn sống, trả không hết nghiệp thì con cháu phải gánh chịu. Từ nay – bắt đầu từ 2002, ai làm ác nấy chịu, con cháu không phải trả nghiệp quả nữa. Thời thế cõi âm thay đổi. Ai làm nấy chịu!.

* Một vong chết trẻ nói với bố: “Bố than phiền con trai đi học nước ngoài mà không có đủ tiền cho con … Bố đang làm Công ty đá quý … Người con nói: “Con sẽ độ cho bố 10 ngày nữa sẽ có 2 người lạ mang đá quý đến, hàng thật chứ không phải rởm đâu. Bố bán có tiền lo cho anh con đi học nước ngoài. Từ nay đến Tết bố cần xin bao nhiêu triệu?”

Bố xin có độ 50 – 70 triệu.

Con độ cho bố có lãi 80 triệu. Được chưa? Nếu không đúng như vậy, sau Tết, Bố không cần gặp con nữa.

Người Trần thường đi bà Chúa Kho, đi đền mẫu cầu xin đủ thứ. Hiểu sai rồi! Các vị Thánh cũng có nghĩa vụ với gia đình họ theo luật cõi âm. Không ai chứng cho mình và giúp cho mình đâu. Phúc lộc tại tâm. Phúc lộc tại gia. Không đi cầu xin bà Chúa Kho nào cả. Không xin cành vàng lá ngọc nào cả. Chỉ có người âm trong gia đình mình, dòng họ mình mới độ cho gia đình mình thôi. Luật Thiên đình đấy! Tâm của mình đối với tổ tiên ông bà dòng họ nhà mình mà không có, không tưởng nghĩ đến, nhất là vong chết trẻ, thì đi tìm ở đâu mà linh ứng được? Mỗi gia đình đều có bà Cô tổ tứ đại. Vì chết trẻ, được tu luyện lâu nên nhiều quyền năng, thiêng lắm, nên tìm gặp Bà.